Hãy sống hết mình vì tuổi trẻ!

Cuộc sống là một hành trình không hồi kết. Trớ trêu thay, tuổi trẻ lại có điểm dừng. Ấy vậy mà, dường như đôi lúc ta vô tình quên mất điều này. Ta cứ ngỡ tuổi thanh xuân là mãi mãi, ta từ tốn làm những việc cần làm và vội vã tiêu xài nhiệt huyết vào những điều không đáng. Ta tự cho mình làm những điều được gọi là “đặc quyền của tuổi trẻ” và dùng nó để minh chứng hoặc biện hộ cho những thành công hay thất bại của mình.

Mỗi người sinh ra đều có những ràng buộc về trách nhiệm với gia đình và xã hội. Những ràng buộc đó mặc định họ cần phải khẳng định giá trị của bản thân mình, trên những nấc thang không có điểm dừng của sự thành công và đóng góp cho cộng đồng. Những ràng buộc này định hình lên sự thành công của bất kỳ quốc gia hay xã hội nào. Trong cuộc sống hiện đại, những kỳ vọng vào mỗi người lại càng trở nên mạnh mẽ. Điều này sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến quan niệm và thái độ sống của mỗi cá nhân. Tuy nhiên, có những người lại lựa chọn một cuộc sống khác, một cuộc sống bình lặng, ít áp lực, cảm thấy tự thỏa mãn với những điều mình đang đó, không kỳ vọng, không cạnh tranh.

Vậy các bạn trẻ các bạn sẽ lựa chọn như thế nào?

Tôi dám chắc rằng, không một người trẻ nào chưa một lần muốn nổi loạn, muốn hét thật to, muốn chạy thật xa khỏi cuộc sống mà mình đang sống, dù cho cuộc sống đó có êm đềm hay đầy sóng gió. Từ “an phận” chưa bao giờ xuất hiện trong từ điển của tuổi thanh xuân, trong nhiệt huyết của tuổi trẻ. Với lứa tuổi đang hừng hực máu lửa này, ta chọn từ “an phận” để che đậy nỗi sợ bên trong bản thân mình, sợ chê bai, sợ thất bại, sợ cười nhạo, sợ sự dèm pha của dư luận và sợ cả thành công. Đầu chưa một lần nghĩ, sao lại biết không thông? Tay chưa một lần nắm, sao lại biết không chặt? Chân chưa một lần bước, sao lại biết không vui? Mắt chưa một lần ngắm, sao lại biết không đẹp? Vậy nên, khi ta trẻ, đừng an phận khi dòng chảy nhiệt huyết trong ta còn đang cuộn trào thôi thúc ta tô màu cho cuộc sống.

May mắn thay, con người lại mạnh mẽ hơn thói quen và do đó chúng ta có thể thay đổi được thói quen. Tuy sẽ có những thói quen rất khó thay đổi nhưng không phải là không làm được. Vào bất cứ lúc nào, bạn cũng có thể thay đổi một thói quen xấu bằng một thói quen khác tốt hơn. Tập được những thói quen tốt sẽ giúp ích cho bạn rất nhiều.

Tuổi trẻ là để sống và trải nghiệm chứ không phải sống mòn và sa đọa.

Tuổi trẻ là để yêu, để thương, ghét, giận, hờn có chừng mực chứ không phải bất chấp tất cả để hủy hoại cuộc đời.

Đến ông hoàng Xuân Diệu với sự ngông chất ngất của mình khi tự vỗ ngực bảo rằng:

“Ta là Một, là Riêng, là Thứ nhất

Không có chi bè bạn nổi cùng ta”

cũng phải giật mình đầy tiếc nuối khi nhìn thấy thời gian đã lấy đi biết bao điều tuyệt đẹp mà ông hằng mong nắm giữ, trong đó có tuổi trẻ:

“Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn

Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại

Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi

Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời”

Vì tuổi trẻ chẳng“hai lần thắm lại” nên hãy tô màu tuổi trẻ bằng gam màu của những ngây ngô, khờ dại, của ý thức trách nhiệm, của đam mê, hoài bão, của yêu thương cuồng nhiệt, để tuổi trẻ trường tồn với thời gian và sống mãi trong ta.

YOLO không có nghĩa là “Dzô (vô) lo”, sống buông thả, không lo nghĩ ngày mai, mà là “You only live once”, nhắc nhở rằng ta chỉ có một tuổi trẻ, một cuộc đời để sống. Thế nên, hãy sống để một ngày không phải hối tiếc mà thốt lên hai từ“Giá như…”.

Don’t say“If..”. Let’s say “Do it!”

Mời các bạn xem lại những chia sẻ của Tất Thành trên VTC14: